Quy Nhơn có biển, có rừng
Quy Nhơn ôi lắm điểm dừng níu chân
Quy Nhơn cảm xúc trào dâng
Quy Nhơn gợi nhớ ân cần mẹ cha
Quy Nhơn có phải là nhà?
Mà sao đi lại diết da thế này!
Quy Nhơn xin chút tỏ bày,
Gieo chi thương nhớ làm lay lòng người
Quy Nhơn rạng rỡ đôi mươi
Khi xa, lưu luyến, bồi hồi, ngẩn ngơ
Quy Nhơn đi để trở về
Cho ta thỏa ước vọng chờ bấy lâu
Ai ơi, dù ở nơi đâu?
Mân mê, yêu lắm phút đầu Quy Nhơn!